Chỉ nửa năm thôi mà con số đã cao hơn nguyên năm vừa rồi! Tính đến tháng 06/2015, đã có 23 ghe đánh cá và 316 ngư dân Quảng Ngãi bị bọn cướp biển Tầu cộng tấn công quanh vùng biển đánh cá truyền thống Hoàng Sa. Những bản tin kèm theo ảnh ngư dân te tua, cùng những chiếc ghe tan tành, từ làm sững sờ người đọc đến đổ quạu mà chửi: Tổ cha thằng nhà nước để mần gì, mà đã bao năm ngư dân cứ trong cái cảnh này?
Nhìn những chiếc ghe cá biển số QN chiếc thì bị húc chìm, chiếc thì bị cướp sạch ngư cụ máy móc… trên mạng đã có người nói, ra biển chi cho khổ vậy đổi nghề khác mà mần ăn cho rồi. Cũng cuối tháng Sáu, báo trong nước đưa tin tàu hải cảnh, cùng trăm tám tàu cá của khựa, xâm phạm vùng biển chủ quyền Việt Nam, có lúc chúng vô sát huyện đảo Lý Sơn chỉ 15-16 hải lý (NLĐ-29/06/2015).
Như vậy có phải tình trạng cướp biển Tầu cộng lộng hành đến lúc hết thuốc chữa, hay biển đảo Việt
Trong cái sôi sục ngư dân bị truy bức như vậy, thì tên cướp biển Tập Cận Bành đã được lũ Ba Đình trải thảm đỏ cùng 21 phát cà nông đón y tại Hà Nội, đài RFA ngày 07/11/2015 có bài “chuyến thăm của Tập Cận Bình trong con mắt người Lý Sơn.” Hai tui chỉ xin ngắt lấy một câu thôi, cho thấy ngư dân Quảng Ngãi gọi cái nhà nước An Nam cộng ra sao: “… người dân thì rất quyết liệt nhưng họ lại làm kiểu cà chớn vậy thì sao đây…”
Bài báo này, có một chi tiết khiến Hai tui phải bấm phôn hỏi ông bạn già Lý Sơn, đó là cái “phiếu thông hành” mà đài RFA nói nó là cái giống gì, mà ngư dân quê ông phải mua của Tầu cộng? Đầu dây bên kia ông bạn chỉ trả lời gọn lỏn, đó là giấy phép của kẻ cướp, ai có mới được phép đánh bắt trong vùng biển Hoàng Sa, mà nó nói là của nó từ thời cổ đại… Ông dứt phôn bằng câu: Bọn cướp biển đại Hán thể hiện quyền mần chủ biển Đông là như vậy đó!
Vậy ra đây là chuyện thật, phiếu thông hành là có! Nhưng ngư dân Lý Sơn thà mất trắng, bị húc chìm ghe, hay chết người, chứ hổng chịu mua phiếu thông hành của Tầu cộng, thứ giấy cho phép được đánh bắt ngay trên chính vùng biển đánh bắt truyền thống ông cha. Nhưng nay sự cương quyết bám biển của họ để thể hiện chủ quyền biển đảo, được nhà nước đáp lại bằng cách trải thảm đỏ rước giặc, để được nghe nó dạy những gì là đại cục với tiểu tiết!
Và lại thêm một cái vòng lẩn quẩn mới đã đến với ngư dân Lý Sơn, theo RFA ngân hàng BIDV đã ký nhận số tiền 200 triệu USD của Tầu cộng trong chuyến thăm của Tập Cận Bành. Từ trước, sau những lần bị Tầu cộng cướp trắng tài sản, ngư dân Lý Sơn vẫn mượn nợ từ BIDV để tiếp tục ra khơi, thì nay chính họ đã trở thành con nợ của khựa, đây cho thấy không là sự vô tình, mà những đồng tiền của kẻ cướp, rót vào đúng chỗ như vậy.
Thiên hạ vẫn còn đang ồn về chuyện, đám con hoang nhà đảng An Nam cộng tụ tập ở cuốc hội, nơi chúng cũng mượn tên Diên Hồng của ông cha, để gọi cho cái chỗ chúng thường cùng nhau nói láo và ngủ gật. Lần này năm trăm tên ngồi im re nghe tên cướp biển Tập Cận Bành lên lớp! Nếu hồi tháng Tư rồi Trọng Lú qua Bắc Kinh trước khi sang Mẽo, không ngoài Tập Cận Bành muốn Lú mang theo cái đại cục đi vào Nhà Trắng gặp Ố-ba-má…
Thì lần này Tập cũng không muốn đám con hoang Ba-Đình, chưa được ôn luyện đầy đủ về cái lợi ích cốt lõi của nhà đại Hán, mà sợ mai đây bất chợt tổng thống Mẽo ghé thăm, sẽ có chuyện hổng vừa ý! Dù biết đám An Nam cộng chúng ngoan dễ dạy, có hiếu, nhưng đề phòng trước cho chắc ăn, và ngày 05 và 06/11/2015 vừa qua Hà-Nội trải thảm đỏ đón tiếp Tập Cận Bành, chủ tịt nước kiêm bí thư đảng Tầu cộng.
Vậy là tổng thống Mẽo có ghé thăm, tháng này, tháng sau, hay năm tới, chuyện sẽ hổng còn là đáng lo, một khi bọn Ba Đình đứa nào đứa nấy trong đầu đầy ắp bốn bãi mười sáu cục! Cho nên Tập phải cất công đến tận nhà, và đây cũng là chuyện mà dân Lý Sơn dùng hai chữ “cà chớn” để gọi cuộc tiếp rước này… Nói nào ngay chúng ăn cơm chúa thì phải múa theo ý chúa, vả lại cãi ý thiên triều, là điều xưa nay chưa từng có trong đầu bọn Ba Đình.
Chủ nhiệm văn phòng cuốc hội Nguyễn Hạnh Phúc cho biết, Tập Cận Bành đến thăm và phát biểu trước cuốc hội xã nghĩa đó là theo ý muốn của phía Tầu cộng, Vậy ý Tập, là qua đại biểu (!) mà Tập nhắn nhe người dân xã nghĩa: “Trung Quốc và Việt Nam núi liền núi, sông liền sông, tình hữu nghị giữa hai dân tộc chúng ta đã có từ thời cổ đại. Trong cuộc đấu tranh giành độc lập tự do cho đất nýớc, hai nýớc đã sát cánh hỗ trợ lẫn nhau, tạo nên tình bằng hữu vững chắc”.
Và với cái tình có từ thời “cổ đại” đó mà Tập dạy dân xã nghĩa: “Hai đảng, hai nýớc và hai dân tộc cần phải lấy chữ tín làm nền tảng, giúp đỡ lẫn nhau, tay trong tay không cho phép bất kỳ ai làm gián đoạn tiến độ. Tôi tin rằng nhân dân hai nýớc có nãng lực và trí tuệ để xua đi các trở lực”. Tập nhấn mạnh: “không đýợc đi chệch khỏi con đýờng đúng đắn… lấy chữ tín làm nền tảng…” Và nhất là: “gien hòa hiếu của Trung Quốc chýa bao giờ biến dị”!!!
Thì ra cái đại sự bành trýớng nhà Hán nó là trọng, cái tiểu sự biển Đông nhà Việt là khinh, cái đại cục mà thông thì tiểu cục coi nhý xong, vì vậy ban huấn từ cho lũ con hoang, Tập hổng một lời về chuyện đã cýớp cái biển Đông để gầy nên đại sự. Và năm trăm cái đầu được đại cục đả thông xúm nhau vỗ tay vui mừng, để chỉ vài giờ sau tại Singapore, Tập Cận Bành phát biểu trước hãng thông tấn Singapore và các hãng thông tấn quốc tế, về cái cục thiệt bự này của khựa:
“...Hãy để tôi nói rõ một lần nữa, Biển Nam Trung Hoa là của người Trung Quốc kể từ thời cổ đại, đây là nhiệm vụ về vấn đề biên giới mà chính phủ Trung Quốc phải thực hiện để phát huy chủ quyền hàng hải và lãnh thổ hợp pháp của Trung Quốc...” Vậy mà trước đó, Nguyễn Sinh Hùng chủ tịt cuốc hội, mặt mo trơ tráo cảm ơn những huấn từ tốt đẹp, rồi lại còn nhắc đến cái ơn của đồng chí khựa cộng vĩ đại, trong hai cuộc chiến vừa qua(?!).
Cuốc hội cái xứ An Nam cộng, đám đại biểu chỉ biết gật đầu như gà mổ lúa, trước những gì cái đảng quang dzinh của bác đưa ra, và người dân đã gọi cái cơ quan luôn huênh hoang quyền lực cao nhất nước này, là đoàn hát con gà mổ. Và nay trước kẻ thù của đất nước, dân tộc, chúng lại ngồi nghe tên khựa xâm lăng lên lớp, là phải phát huy cái định hướng mà Hồ-Mao đã vạch, đi theo con đường chủ nghĩa xã hội. Một lũ năm trăm thằng không một ý dám chống!
Đúng là một lũ Hán nô đâu biết nhục là gì. Giặc cướp biển đảo mình, mà lại đi tiếp chúng với thảm đỏ, cùng nổ cà nông 21 phát, và mọi bất đồng đã không được hai bên đưa ra, mà lại cùng đồng thuận trên nguyên tắc, cùng nhau xây dựng sự tin tưởng lẫn nhau. Nghe Tập dạy rằng cái gien hòa hiếu trong dòng máu khựa chưa bao giờ biến dị (?!), mà đám con hoang vỗ tay hân hoan cùng khựa phát triển và gìn giữ môi trường hòa bình ổn định cho thế giới(?!).
Nói chơi thôi! Chứ với lũ Ba Đình chúng hổng sống hèn cũng hổng được, có miệng ăn nhưng hổng có miệng nói, những chuyện mờ ám có từ thời còn bác là cái tẩy để Bắc Kinh nắm chặt, xiết cứng, lũ Hán nô khó mà cục cựa nói chi đến vùng vẫy thoát Trung… Nhìn mà coi, tay Nguyễn Tấn Dũng đóng kịch chót chét chống Tầu cộng, hỗm rày có ai nghe hắn hó hé gì hôn, hay im re nín khe?
Để cho Tập vui, mà lũ Hán nô đánh dân biểu tình đến đổ máu, đừng trách chúng, cũng vì đã ăn no cái đại cục của khựa cộng từ ngày bác còn sống, mà Ba Đình cũng đã luôn đội cái ơn trời biển của thiên triều trên đầu. Để rồi lũ con hoang nối nhau cúi đầu khoanh tay vâng dạ. Chuyện xét ra nào thấy lạ, Tầu cộng đáng ra là kẻ phải mang ơn, Lê Duẩn từng nói đánh miền Nam là đánh cho Tầu cộng, vậy mà dân Việt đã phải cảnh núi xương sông máu để mần ơn!
Lần này sang thăm đám con hoang, tên cướp biển Tầu cộng không quên hai chữ cổ đại đầu miệng, đã định giá cái tình “hữu nghị giữa hai dân tộc đã có từ thời cổ đại” là một tỷ đồng Yuan. Ba Đình mừng vui mở yến tiệc, nhìn đám Ba Đình xun xoe nâng ly cùng Tập cổ đại, mà hổng sao kềm được tiếng chửi… Đúng là bè lũ Hán nô!
Hai Nancy